Truyện cười dân gian ngắn châm biếm buồn cười nhất
Dân gian Việt Nam ta có vô số truyện cười thú vị, không chỉ giúp giải trí mà còn phê phán nhiều thói hư tật xấu, mang lại những bài học ý nghĩa cho người đọc. Mời bạn tham khảo bài viết này để cùng xem qua 15 truyện cười dân gian châm biếm hay nhất nhé!
Truyện cười dân gian 1: Kẻ ngốc nhà giàu
Gia đình phú ông có một người con trai, tuy đã lớn nhưng đầu óc chậm chạp, lại thường xuyên tiêu tiền hoang phí. Vì muốn con mình nên người, phú ông liền nói:
- Con có lớn mà không có khôn, thậm chí còn chẳng phân biệt được hạt kê và hạt lúa. Ta muốn để con ra ngoài học hỏi thì mới mong có ngày khá được.
Người con trai nghe vậy cũng đồng ý. Sau khi rời nhà, anh gặp một người thợ đang tạc hai con sư tử đá.
Nhìn dáng vẻ của hai bức tượng, cậu con trai thích chí vô cùng, ngỏ ý muốn mua. Người thợ kia cũng biết cậu ngốc nghếch, bèn cố tình hét giá:
- Con sư tử nhỏ giá 3000 lạng vàng, con sư tử lớn thì 5000 lạng.
Cậu con trai thản nhiên gật đầu, yêu cầu người đó đem tượng đến nhà mình, người kia liền mang theo bức tượng sư tử nhỏ về trước. Khi về tới nhà, cậu vội vàng khoe với cha rằng mình mua được đồ tốt.
Tới khi nhìn thấy tượng con sư tử đá bình thường mà bị hét giá lên tới mấy ngàn lượng vàng, người cha không khỏi than trời mà nói:
- Con bỏ ra số tiền lớn như vậy để mua thứ đồ vô dụng này, thật đúng là đứa con phá gia chi tử. Chẳng trách vì sao mọi người thường bảo ta thế nào cũng gặp báo ứng.
Cậu con trai nghe xong lập tức vỗ tay cười lớn:
- Con nói cha nghe, đây mới chỉ là báo ứng nhỏ thôi, còn một báo ứng lớn đang chờ phía sau kia kìa.
-> Bài học: Người thiếu kiến thức và kinh nghiệm sống thường dễ vấp ngã và làm nhiều việc ngốc nghếch.
Truyện cười dân gian 2: Ngạo mạn
Có người thư sinh nọ quen thói ba hoa khoác lác, từng nói với bạn mình rằng:
- Từ cổ chí kim, thánh nhân chính là những người khó tìm nhất. Năm xưa kể từ lúc Bàn Cổ vương khai thiên lập địa, vạn vật sống trên đời không ai có thể so với ngài. Cho nên ngài được tính là người thứ nhất.
Nói xong câu này, thư sinh giơ lên 1 ngón tay để xác nhận.
- Sau đó là tới Khổng Tử, người am hiểu thi thư lễ nhạc, được mệnh danh là thầy của vạn nhà, không ai dám bất kính. Ngài được tính là người thứ hai.
Thư sinh lại giơ thêm một ngón tay, tỏ ý đang đếm rồi nói tiếp:
- Từ sau hai người này, không còn có ai đủ khiến tôi cảm thấy nể phục…
Thế nhưng chỉ sau vài giây chần chừ, người này lại hớn hở quay sang khẳng định với bạn mình:
- Anh thấy tôi nói có đúng không? Bậc thánh nhân trên đời quả nhiên rất ít, tính cả tôi mới có đúng 3 người.
-> Bài học: Ngạo mạn và cuồng vọng chính là điều ngốc nghếch, sai lầm của đời người.
Truyện cười dân gian 3: Rao làng
Ngày trước, dân ngụ cư là kẻ được coi là thấp kém nhất trong làng. Cho nên đến Yên Lược, vừa dựng xong túp lều, Xiển đã bị bọn lý trưởng bắt ra làm mõ. Một hôm nọ, lý trưởng thấy một chị hàng bát ngồi đại tiện ở cái bãi rậm đầu làng, liền bắt lấy gánh bát rồi sai Xiển đi mời “làng” ra đình chia phần.
Xiển liền vâng vâng dạ dạ rồi vác mõ đi, cứ sau một hồi mõ “cốc cốc” chàng ta lại rao: “Chiềng làng chiềng chạ! Lắng tai mà nghe mõ rao: Cụ lý bắt được mụ hàng bát đại tiện bậy ở đầu làng, mời “làng” mau ra đình mà chia phần.”
Nghe nói được chia phần thì bao nhiêu chứ sắc, thân hào, vội vã kéo nhau ra đình. Đến cổng đình, gặp Xiển, ai cũng nhao nhao lên hỏi: “Chia phần gì thế mày?” “Con mẹ hàng bát ấy đâu rồi?” “Có nhiều không hả mày?”.
Nghe xong tất cả các câu hỏi, Xiển liền lễ phép đáp: “Bẩm các cụ, con mẹ hàng bát đại tiện bậy ở đầu làng. Dạ, nhiều lắm ạ, một đống to lù lù thế kia, có lẽ một cụ được đến vài ba bát chứ không ít đâu!” Vừa nói, Xiển vừa chỉ về phía hai cái sọt bá đang để ở hè đình.
-> Bài học: Lên án bản chất tham lam của con người. Sự tham lam luôn muốn kiểm soát, chiếm đoạt tài sản của người khác làm của riêng. Đồng thời, câu chuyện này còn muốn phê bình tính hóng chuyện, tò mò của con người.
Xem thêm: Sách hay mới xuất bản
Cảm ơn vì đã theo dõi bài viết!